Jul 4, 2009

vì gió đã chết trong yêu thương

0 comments

gió giờ đã chết,

trôi về fương xa,

nhưng vẫn hát reo khúc hoan ca,

vì gió...đã sống trọn vẹn cuộc đời

và chết trong yêu thương






là gọi mau


gọi nhau 1 tiếng gọi là
trong im lặng đó gọi là gọi nhau
thương nhau thì nói cho mau
kẻo im lặng riết là rầu thiên thu
thương nhau là thương tít mù
mù nên là chẳng thấy đường gọi nhau
là là cho đến là mau
nhanh mồm là chẳng hơn nhau là gì
(bài này để chọc tức đời
thơ làm ko dc nên fá chơi
ở đời lắm kẻ mơ thi sĩ
đôi câu chó gặm mà cũng xơi)
Tuesday, June 30, 2009 at 12:14am


ác mộng

ta nằm mộng

đầu trọc lóc,

óc trống rỗng

cái ngu mọc rễ đâm ra 2 hốc mắt



một hai năm sáu chín mười

tập đếm số tội lỗi trên đời

nằm mộng

thấy người

hóa sao



cái đầu rớt bulon

vội cúi tìm

nghiêng mình hộp sọ rơi vào bồn cầu

não úng



nhặt 1 nắm bùn cho vào đầu

thối

nhả ra đằng mồm

có thằng khác nhặt

(fần này ko dám gọi là thơ
vài dòng vớ vẩn của thằng khờ
post trên xa lộ ko người đọc
nên bỏ vào đây để mà thờ)
-->đọc tiếp...

bài thơ tôi vẽ

0 comments
hôm nay tôi ngồi vẽ
chút vui buồn hôm qua
và cả cơn đau bụng
chả biết từ đâu ra

hôm nay tôi ngồi vẽ
hơi thở nắng và hoa
và cơn gió la cà
có đôi bàn tay nhỏ

hôm nay tôi ngồi vẽ
bài thơ tình hôm nay
và bóng ai bay khẽ
áp mặt vào bàn tay

hôm nay tôi ngừng vẽ
áp chiếc lá vào tim
và để hồn tôi rụng
vì nặng trĩu tình em
Wednesday, May 27, 2009 at 5:39pm



ver2

hôm nay tôi ngồi vẽ
chút vui buồn hôm qua
và cả cơn đau bụng
chả biết từ đâu ra



hôm nay tôi ngồi vẽ
hơi thở nắng đơm hoa
và cơn gió la cà
có đôi bàn tay nhỏ



hôm nay tôi ngồi vẽ
bài thơ tình hôm nay
và bóng ai bay khẽ
áp mặt vào bàn tay



hôm nay tôi ngừng vẽ
gói chiếc lá bằng tim
và để hồn tôi rụng
vào quả đất ngoài hiên.
27/10/09












-->đọc tiếp...

blast FB

0 comments

em về đây,

nơi khóe mắt em từng cay,

để nghe những lời hối lỗi,

của kẻ còn đương tình say.

-->đọc tiếp...

shall we meet again

0 comments
giá 1 lần mình lại gặp nhau
anh sẽ nhìn cho thỏa
gương mặt ngày xưa anh từng
dc cảm nhận hơi ấm
anh sẽ nhìn như lần đầu xao xuyến
mắt môi này gói đầy trong nỗi nhớ
thâu vào mắt và cất trong tim
anh sẽ ngắm em như chưa lần đầu dc thấy
vẻ diệu kỳ của bắc cực quang
anh ngắm mãi
đến khi nào em đã
khắc vào anh 1 hình ảnh vĩnh tồn
vì anh vẫn nhớ
lời cuối của mối tình
"I gotta go my own way"

never, oh never again
shall we meet even till death
anh đi vào hoang mang
oằng vai mang nỗi nhớ
tay nâng niu hoài niệm
lòng ủ bóng hình em
để mỗi khi vấp ngã
rớt vào cõi thinh không
ký ức về em đó
dẫn anh ra khỏi chiếc lồng
không nan






có 2 điều nhắn nhủ với đời nè:

đọc sách không phải biêt những điều trong sách mà để phản biện với những gì trong đầu.

trí thức, thay vì ca thán và khinh bỉ sự ngu dốt của quần chúng nhân dân (dù đó là sự thật)-vốn dẫn đến tâm lý muốn thoát ly khỏi đời (như con Dex đồ bỏ chẳng hạn), thì cảm thấy mình có 1 phần trách nhiệm với sự ngu dốt đó vì đã không có hành động nào cải thiện thực trạng. Nói cách khác, trí thức có nhiệm vụ nâng cao nhận thức của đám đông, giúp họ có cái nhìn đúng đắn chứ không phải "ở ẩn" và chửi người khác ngu (dù cái ngu đó quả là hết thuốc chưa).

btw, tui ko fải là trí thức :D
-->đọc tiếp...