Aug 4, 2009

zui zui

0 comments

ngồi nhìn bao kẻ khóc thương, 1 người nhung nhớ, 3 người ngóng trông, đôi kẻ luyến tiếc cảm thông, bao tha nhân cũng hàng hàng tiễn đưa...nào tôi có fải nhà thơ, chết đi để lại cho đời ngu ngơ...có chăng tôi chỉ thằng khờ, ra đi cũng muốn người đau vì mình... thế nên tôi mới ngồi mơ đây nè :D


Bookmark and Share
-->đọc tiếp...

chiếc nắng

2 comments
kìa chiếc nắng
ngã vào vũng tối
thấy bao loài dị hợm của nhân gian
bao chớp mắt vẫn chưa hết ngỡ ngàng
chưa bao giờ gặp gì ô trọc thế.

kìa chiếc nắng
hồn nhiên chan hòa
bị quấy rối bởi những lời châm chọc
"ai cũng thế chỉ mình mày không thế :P"
chúng còn hơn cả ngàn liều thuốc độc
bủa vây lấy tâm hồn thơ.
trẻ coi khinh còn người lớn dập vùi.

kìa chiếc nắng
nào còn như ngày xưa
tha thiết sáng và ôm ấp tình thương
nhảy trên vai những gương mặt buồn,
thổi hi vọng vào xương, vào hốc mắt
của những con tim thiếu vắng niềm tin.

giờ chiếc nắng
u hoài và cay độc
bởi tha nhân bệnh hoạn ghét kẻ hơn
luôn không muốn có ai được sống
khi mình bị đè nén hãm giam.
tha nhân ghét những gì bay nhảy
thả đời trôi theo khao khát thật thà
trong khi mình làm nô lệ vô nguyên.

đang như thế tự nhiên chiếc nắng đến
như một lỗ thủng trên tấm màn đen
kìa chiếc nắng
tự do được sống
cười sảng khoái và nước mắt tuôn rơi.
những điều ấy tha nhân nào dám biết
đặc quánh trong lòng bèn lên án niềm vui
chúng đang thỏa sức găm ác hiểm vào chiếc nắng kìa!

kìa chiếc nắng
từng khai minh là thế
mà giờ đây chẳng khác lũ tha nhân
úa xác hình và chua chát con tim.

kìa chiếc nắng
đượm thấm xấu xa
cũng khinh ghét những điều tươi đẹp
vì mình bị khuất phục còn chúng được tự do.

ngày xưa, khi nhìn ra phía trước, chiếc nắng nhìn thấy những thứ được soi sáng, còn xa hơn thì đen kịt chẳng thấy gì.
nhưng từ khắp nơi trong vũng tối, tất cả đều nhìn thấy được chiếc nắng của ta.

lúc này, mọi thứ đều chìm vào bóng tối.
-->đọc tiếp...