Aug 4, 2010

cháy nhà

5 comments
8 giờ ngày 4 tháng 8 năm 2010, chợ Chim Xanh.
sáng nay cái hãng quạt đối diện nhà mình cháy. lần đầu tiên thấy cháy nhà, mình leo lên lầu để xem cột khói đen xịt từ đám nhựa cháy bốc mù mịt cả chợ. bà con đi chợ và các tiểu thương trong chợ cũng hùa nhau đi xem, bu đen bu đỏ trước cửa xưởng quạt. mấy cô trên ủy ban cũng kéo nhau đến, rẽ đám người để tiến gần cửa hòng xem cho rõ.
gia chủ thì vẫn điềm nhiên ăn bún riêu vì nghĩ là hãng bọc nilon bên cạnh cháy chứ không phải nhà mình.
- trời ơi cháy không biết to không mà khói đen kịt.
- mấy cái mủ nhựa này mà cháy là khét lẹt, khói mù hết chợ.
-ba ẵm con lên để con coi cháy nhà đi.
-tụi cứu hỏa này làm gì lâu quá vậy, bên xóm tui cháy 1 cái là tụi nó tới liền chứ đâu lâu lắc vậy.
-cháy kiểu này mà gió thổi 1 cái là nguyên cái chợ này chết hết.
-kiểu này phường mình mất điểm thi đua đợt này rồi, hôm qua mới phổ biến tham gia tích cực hội thi PCCC của quận ủy mà giờ cháy mẹ nó rồi.

hóa ra không phải hãng quạt cháy mà là cái nhà sau lưng nó phát hỏa. trong nhà còn 2 đứa nhỏ bị kẹt. mẹ tụi nó đang bán bún riêu ngoài chợ nghe tin cháy nhà cũng không biết đó là nhà mình nên không chạy về mở cửa. tụi nhỏ quýnh quáng không biết chùm chìa khóa ở đâu nên kẹt dí trong nhà, phải tới lúc công an phá cửa, đục trần nhà trèo vào mới thoát ra được.

chợ Chim Xanh, 12 giờ trưa ngày 4 tháng 8 năm 2010
-con này không phải nó ngu mà tại lúc cháy nó không thông minh liền, gặp tui là chạy về nhà gom tiền đi liền. nhà kế bên cháy thì lan qua nhà mình mấy hồi.
-mà để con nít ở nhà thì đừng có khóa cửa, lỡ chuyện gì sao tụi nó ra được.
-mà hình như nó không tắt quạt nên quạt chập mạch, cháy chảy nhựa rớt xuống giường, làm cho cái nệm chay luôn.
-tao thấy công an đập trần nhà nó leo xuống, xịt nước tơi bời mà cũng không kịp, nhà nó giờ cháy rụi đồ đạc rồi.
-thì bởi ai biểu lúc đầu không về gom đồ để giờ trắng tay.
-cháy nhà thì bỏ của chạy lấy người mày ơi, hơi đâu tiếc của cho chết.

trong khi mình lục tung đồ đạc để kiếm ống nhòm nhìn cho rõ thì mẹ mình đã gói xong hết giấy tờ, đồ đạc quý giá bỏ vào túi xách, ngắt cầu dao điện, tháo hết màn cửa, cuốn hết nệm, gối, xịt nước khắp nhà để lửa bén tới không có lan đi được và nhà mình sẵn sàng vọt lẹ.


*************
một người bạn học cũ mới pm mình trên fb. đã lâu lắm rồi không nói chuyện nên giờ tự dưng bạn ấy bắt chuyện làm mình bất ngờ.
bất ngờ hơn nữa là bạn ấy hỏi xin link 1 bài viết của mình bên 360 để làm tư liệu cho assignment thứ 7 tuần này!
nhục 1 cái là mình không biết cái bài đó ở xó xỉnh nào mà cũng không nhớ có viết bài nào như thế không nữa.
lục 1 hồi không thấy, mình đưa link blog cho bạn đó tìm và cũng cảnh báo là hình như không có bài nào như thế. ai nờ bạn ấy quả quyết có và còn cho mình xem entry cuối cùng mình viết có đề cập tới bài đó (nhưng mà khổ cái là quên chèn hyberlink)
thì ra hồi xưa mình có 1 bài hay đến vậy, cái gì mà khảo sát kinh tế, freewill, hành động vô thức...
tìm hoài không thấy trong các blog của mình, mình thử google với các từ trên và ra được entry đó.
sự thật đau lòng rằng bài đó không phải của mình viết mà là mình copy bài review về cuốn Phi lý trí của anh Khánh Duy=.=
cuối cùng mình cũng nhớ là hồi xài 360 mình có thói quen copy các bài hay từ blog ngta về blog mình để giới thiệu cho bạn bè đọc.

kỳ lạ là blog mình mình không nhớ mà bạn kia nhớ rõ là đã đọc cái entry đó trong blog mình mà còn nhớ nội dung nữa =.=

haiz, dù sao cũng vui :) có ai ngờ những trò blog bliếc trẻ con của mình ngày trước lại giúp ích được cho ngta. mà sao không vui được khi có 1 người đọc blog mình siêu tới vậy :))
-->đọc tiếp...