Oct 31, 2009

khi sông ngừng biếc

trăng sáng
tôi vuốt từng sợi nắng
mắt chảy
cặp môi trần mọc tóc
dựng đứng
in dấu bờ vai nước mắt em
chiếc lá bay
vỡ tan khi chạm
bàn chân gió

(bài thơ chẳng nghĩa cũng chẳng vần
viết cho wa bữa thất thần thức khuya
viết cho wên những ngoài kia
bài thơ bởi thế đầm đìa hư ngôn)



************




Love-
"Because of you, in gardens of blossoming flowers
I ache from the perfumes of spring.

I have forgotten your face,
I no longer remember your hands;
how did your lips feel on mine?

Because of you, I love the white statues drowsing in the parks
the white statues that have neither voice nor sight.

I have forgotten your voice, your happy voice;
I have forgotten your eyes.

Like a flower to its perfume,
I am bound to my vague memory of you.
I live with pain that is like a wound;
if you touch me, you will do me irreparable harm.

Your caresses enfold me,
like climbing vines on melancholy walls.
I have forgotten your love,
yet I seem to glimpse you in every window.

Because of you, the heady perfumes of summer pain me;
because of you, I again seek out the signs that precipitates desires:
shooting stars and falling objects."
-Pablo Neruda-

tớ dịch:

vì em, trong vườn hoa nở
anh đau những nỗi hương xuân

gương mặt em anh đã quên rồi
đôi bàn tay còn nhớ nữa đâu
vị môi em lướt khẽ thế nào?

vì em, anh yêu tượng trắng gật gà
nơi công viên, lặng câm và chẳng thể nhìn

anh quên giọng em, giọng hân hoan;
cùng đôi mắt.

tựa bông hoa tiếc nhớ mùi hương
anh quấn lấy về em màn ký ức.

anh sống trong nỗi đau như vết thương sâu
chẳng thể lành nếu tay em chạm khẽ.

những vuốt ve em ôm ấp anh như
loài dây leo phủ lấy bức tường sầu.
tình em anh lạc nơi đâu
sao trên ô cửa bóng em vẫn còn.

bởi vì em, hạ nồng hương làm anh nhức nhối
bởi vì em, anh lại kiếm tìm
những dấu hình lắng tủa đam mê:
sao băng và vật thể rơi.





Bookmark and Share

2 comments:

  1. Cả hai bài, bài Khi sông ngừng biếc, và bài trong ngoặc đơn đều có chất em trai à.

    ReplyDelete
  2. Có chất là thế này:

    Trong bài đầu tiên, 5 câu đầu là những hình ảnh không thật, 4 câu tiếp là những hình ảnh thật. Bài thơ vì thế chia thành hai nửa, tạo ra cảm giác gãy khúc. Tác giả có thể dụng ý hay không, điều đó không quan trọng, quan trọng là người đọc cảm giác được điều đó.

    Bài thứ hai chắc là định phóng bút đùa nghịch, nhưng nhờ thế mà ngôn ngữ tự nhiên, dễ thương, gần với tuổi 17 hơn:)

    ReplyDelete